Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 363: Chương 363

“Thật sao?!” Yến Thu Uyển kinh ngạc vui mừng không thôi: “Nàng ta không có trọng sinh thật sao?”

“Không có.” Chu Trạch Cảnh lại xác định lần nữa: “Người bình thường biết mình từ Hoàng Hậu biến thành một bé gái mồ côi, dựa vào trời cao rủ lòng thương cho kỳ ngộ trợ giúp Tiêu gia mới có thể đổi lấy một vị trí thiếu phu nhân, nhưng thiếu phu nhân thì làm sao bằng được Hoàng Hậu, chắc chắn nàng ta sẽ oán hận, như vậy thì nàng ta tuyệt đối sẽ lộ ra sơ hở.”

“Đúng vậy!” Yến Thu Uyển cũng gật đầu theo, trừ lý do này ra, nàng ta còn nhớ rất rõ, Yến Thu Xu rất yêu Chu Trạch Cảnh, vậy nên nếu Yến Thu Xu trọng sinh thật, nàng ta không thể gặp Chu Trạch Cảnh mà không có phản ứng gì được.

Nàng ta khẳng định là Yến Thu Xu đó, không có trọng sinh!

Chu Trạch Cảnh cũng nhẹ nhàng hơn nhiều: “Được rồi, chuyện này đã giải quyết xong, ngày mai chúng ta đi thôi, cũng không biết Lan Nghi đã bị dụ đi tới chỗ nào rồi!”

Yến Thu Uyển ngoan ngoãn gật đầu, nhíu mày nói: “Thiếp cũng không muốn ở đây nữa, không tiện chút nào, cũng không tốt bằng trong phủ.” “Đúng vậy, nàng nói đúng, chúng ta cũng không thể để hài tử của chúng ta chịu uỷ khuất.” Chu Trạch Cảnh dỗ nàng ta, nếu không phải hiện giờ tên đã lên dây không thể không bắn, hắn ta cũng không cần vì cẩn thận mà tự mình tới đây một chuyến.

Tiêu gia liên thủ với Thẩm gia, hiện giờ chuyện Xương Vương đăng cơ giống như đã thuộc về thiên mệnh, lão hoàng đế lại nhìn trúng Thuận Vương, Lục quý phi còn đang nắm giữ hậu cung, bọn họ chỉ có thể mạnh dạn, hơn nữa còn phải từng bước cẩn thận.

Hiện giờ cũng coi như đã xác nhận ổn định mối đe dọa là Yến Thu Xu, vậy kế tiếp có thể bố trí được rồi.

Chu Trạch Cảnh nói làm cho Yến Thu Uyển bật cười, hai vợ chồng trở lại giường, kéo màn, Yến Thu Uyển nằm trên giường, còn hỏi một câu: “Vậy kế tiếp phải làm thế nào?”

Chu Trạch Cảnh cười: “Nàng không cần phải xen vào, chỉ cần an tâm dưỡng thai là được.”

“Vâng!”

“Ừm!”

Ngày kế tiếp.

Chu Trạch Cảnh và Yến Thu Uyển ăn xong bữa sáng thì cáo từ. Khi tin tức truyền đến, Yến Thu Xu đang cùng ăn sáng với Tiêu Hoài Nhã và Triệu Thục Hồng.

Dưới sự dẫn dắt của nàng, mỗi ngày Tiêu Hoài Nhã và Triệu Thục Hồng đều dậy muộn hơn một chút, cũng gần sát nút với nàng.

Bữa sáng hôm nay là trứng luộc trong nước trà và sủi cảo tôm. Có hàng xóm tâm huyết nuôi tôm thật tốt, sợ các nàng hết tôm ăn nên thỉnh thoảng lại gửi sang, tôm nhiều thì mình làm sủi cảo tôm, rồi cho vào hầm lạnh, bảo quản được một đến hai ngày, mấy con tôm nhỏ có thể làm thành bánh tôm, cũng là một món ngon, sau đó phơi khô, rồi nghiền thành bột nấu cháo, những món ăn này đều rất tốt cho trẻ nhỏ.

Nhưng chỗ của bọn họ không có trẻ con, loại cháo này cũng hơi tanh, cho nên tạm thời không có trong thực đơn của bọn họ.

Trứng đã được ngâm trong nước trà một đêm, lòng trắng trứng mềm mại lộ ra thân hình mũm mĩm do thiên nhiên ban tặng, lại càng có vị mặn mặn thơm ngon.

Yến Thu Xu chỉ với một ngụm đã cắn tới nơi có lòng đỏ, ăn cực kỳ nghiêm túc. Cổ quản gia đến báo cáo công việc, nàng cũng không nỡ ngẩng đầu nhìn một cái, ngâm nước cả đêm, thật sự rất ngon miệng, không hề khô một chút nào.

Tiêu Hoài Nhã hơi khó hiểu, khi Cổ quản gia rời đi, trong nhà ăn chỉ còn ba người bọn họ, nàng ấy mới nói: “Muội nói bọn họ chạy tới đây chẳng lẽ là vì để tên Hàn Vinh Luân kia câu dẫn ta sao?”

Tối hôm qua Triệu Thục Hồng uống nhiều đến mức say mèm, nghe vậy xong thì cơn buồn ngủ lập tức tan thành mây khói, ánh mắt trông mong nhìn Tiêu Hoài Nhã, căn bản là muốn nghe đương sự thuật lại.

Chờ nghe xong, nàng ấy tức giận nói: “Uổng cho hắn là người đọc sách!”

Yến Thu Xu yên lặng nói: “Muội còn nghĩ tỷ đã sớm biết phẩm chất của hắn rồi chứ.”

Triệu Thục Hồng cắn răng: “Ta không ngờ hắn có thể hư hỏng tới mức như vậy! Thật không hổ danh là đệ đệ ruột của huynh trưởng hắn!”

Câu dẫn nữ hài ư, hắn đây là có ý đồ gì? Còn không phải là vì Tiêu gia sau lưng nàng ấy à? Nếu không hắn còn chưa thấy mặt Tiêu Hoài Nhã, làm gì đến nỗi vừa gặp đã yêu? Thân là nam tử, hắn đã chiếm hết tiện nghi rồi mà còn không biết đủ, lợi dụng nữ nhân là đáng giận nhất.

Là một người đã từng bị lợi dụng, Triệu Thục Hồng cũng đồng cảm như bản thân mình vậy, may là Tiêu Hoài Nhã đủ thông minh để nhìn ra điều đó. Yến Thu Xu gắp cho nàng ấy một cái bánh bao tôm, cười nói: "Được rồi, mọi chuyện đã giải quyết xong, hôm qua tỷ ấy còn đánh cho Chu Lan Nghi một trận, thật đúng là lợi hại."

Triệu Thục Hồng nghe những lời này, lửa giận mới dịu đi một chút. Tiêu Hoài Nhã cười đắc ý.

Yến Thu Xu nói: “Tối hôm qua hơn nửa đêm, Chu Trạch Cảnh có tới đây tìm muội.”

“Cái gì!” Triệu Thục Hồng hít sâu một hơi, ngay sau đó sắc mặt khẽ biến đổi, liều mạng nháy mắt về phía Yến Thu Xu.

Đại cô nương to gan này, ngồi bên cạnh muội chính là chị dâu của muội đấy! Sắc mặt Tiêu Hoài Nhã cũng tối sầm lại: "Hắn có ý gì? Hắn có coi Tiêu gia ta ra gì không? Vậy mà lại dám làm ra chuyện như vậy!"

Yến Thu Xu ăn xong trứng luộc, rồi lại ăn sủi cảo tôm, sủi cảo tôm có vị mặn nhẹ, bên trong là một con tôm không lớn lắm, nhưng tổng thể hơi nhạt một chút, nàng chấm nó với nước tương mới cho vào miệng, vị mặn mặn thơm ngon lập tức tràn ngập trong khoang miệng, nàng bình tĩnh nói: “Hắn ta đang thử muội, muốn cân nhắc biện pháp tốt nhất để đối phó Tiêu gia, sợ muội để lộ bí mật."

Tiêu Hoài Nhã vội hỏi: “Biện pháp gì? Muội biết à?”

“Hắn đã xếp người vào Hộ Bộ, bên phụ trách quân lương cũng có người của hắn, khả năng cao nhất chính là động tay động chân vào quân lương, có lẽ sợ muội biết những chuyện này nên mới tới thử muội. Tỷ nhớ nhắc nhở người nhà, mặc kệ có hay không cũng phải kiểm tra cẩn thận, chuẩn bị trước phương án để đề phòng họa ập vào người!" Yến Thu Xu cười nói.

Vốn dĩ nàng còn đang không biết phải nhắc nhở bọn họ thế nào, nàng mới tới đây được một năm, lúc đó Tiêu Hoài Đình đã xuất chinh nên nàng không thể biết được kế hoạch này.

Nhưng bây giờ Chu Trạch Cảnh đã lấy cớ đó để thử nàng, nàng có ngốc mới không dùng.

Đối với Tiêu gia mà nói, về phương diện này bọn họ tuyệt đối thận trọng, mặc kệ có xảy ra hay không, nhất định phải ưu tiên quân lương hàng đầu, cho dù cuối cùng vẫn không thể bảo vệ được quân lương, bọn họ cũng phải có chuẩn bị trước. Hiện tại Tiêu gia đã có tư cách làm những chuyện này.

Tiêu Hoài Nhã nghiêm túc gật đầu, hành quân đánh trận là chuyện trọng đại không thể lơ là: “Hai ngày nữa ta sẽ về nói với mẫu thân và ca ca.”

Nàng ấy mang tin tức này về, chắc sẽ không bị nương nàng ấy nhốt ở bên cạnh đâu nhỉ?

Hai mắt Tiêu Hoài Nhã mơ hồ trong giây lát.

Gánh nặng trong lòng Yến Thu Xu được cởi bỏ, nàng vui vẻ gắp một miếng sủi cảo tôm bỏ vào miệng.

A, quên chấm nước tương rồi, hèn gì miếng này hơi nhạt.

Sau khi do dự hai giây, nàng cầm chén nước tương lên húp vài giọt. Tuyệt vời rồi!

Tiêu Hoài Nhã và Triệu Thục Hồng: “… A Xu, hãy nhớ cho kỹ, dù sao muội cũng là nữ hài tử!”

*

Tiêu Hoài Nhã nghĩ rất tốt, nhưng thật không may, khi nàng ấy về Tiêu gia, Tiêu phu nhân đã giữ nàng ấy lại.

Tiêu phu nhân thấy nữ nhi của mình đã chịu ra ngoài đi chơi, vậy tất nhiên là cũng đã buông bỏ sự không thích và khó chịu đối với vết sẹo trên mặt mình, như vậy con bé cũng có thể thử đi xem mắt một chút, nếu coi trọng thì có thể lập gia đình rồi.

Trước đây, Tiêu phu nhân đã muốn cho nữ nhi mình thành hôn, nhưng những đối tượng được làm mai trước đó không có kẻ nào làm bà ấy vừa mắt nên mới kéo dài đến tận bây giờ.



BÌNH LUẬN
Bạn cần đăng nhập để bình luận