Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 197: Mượn Vận (5)
"Nhưng vạn vật cân bằng, nếu người ta cướp khí vận của bạn thì khí vận của họ tăng, còn của bạn giảm. Khi khí vận của một người giảm xuống dưới mức nhất định, họ sẽ bắt đầu gặp hết chuyện xui rủi này đến chuyện xui rủi khác, nghiêm trọng thì còn có thể gặp họa huyết quang, thậm chí là mất mạng."
Những lời của Lương An Vãn khiến mọi người không khỏi lạnh sống lưng, ai nấy đều sợ hãi thầm.
Sắc mặt của [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] càng trở nên trắng bệch như giấy, ánh mắt lạc thần, ấp úng hỏi: "Chị ơi... ý chị là... khí vận của em bị người ta cướp đi rồi sao?"
Lương An Vãn lặng lẽ gật đầu.
[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] tiếp tục khó khăn hỏi: "Người cướp đi... là Hứa Hằng?"
"Đúng vậy." Ngay từ lần đầu nhìn thấy ảnh của Hứa Hằng, Lương An Vãn đã cảm thấy có điều không ổn.
Xét về tướng mạo, Hứa Hằng chỉ là một người có khí vận ở mức bình thường. Nhưng kỳ lạ là, ngay từ ánh nhìn đầu tiên, giữa chân mày anh ta lại quấn quanh một luồng khí tím đen lờ mờ.
Khí tím là biểu tượng của khí vận cực tốt, nhưng trong khí tím của Hứa Hằng lại có xen lẫn một thứ khí đen khó tả, rõ ràng không phải xuất phát từ chính đạo.
Không chỉ vậy, Lương An Vãn còn dựa vào tướng mạo của Hứa Hằng mà tính toán mệnh cách của anh ta.
Trong cây mệnh cách của Hứa Hằng, đáng lẽ cả đời anh ta chỉ là một ngôi sao hạng nhỏ, tuyệt đối không thể nổi tiếng rầm rộ khắp cả nước như bây giờ – điều đó hoàn toàn bất thường.
Tổng hợp lại, Lương An Vãn khẳng định Hứa Hằng có vấn đề. Vì thế ngay từ câu đầu tiên, cô đã khuyên [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] nên đổi thần tượng.
"Em nói từ nhỏ mình đã không may mắn, nhưng có thể đó chỉ là ký ức sai lệch thôi. Nhìn vào tướng mạo của em, việc khí vận bị thất thoát hàng loạt chỉ mới xảy ra trong vài tháng gần đây."
Lương An Vãn nhận ra [Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] bị sốc quá lớn, liền dịu giọng phân tích, "Em có nhớ trong vài tháng gần đây, có sự kiện gì lớn liên quan đến Hứa Hằng không?"
[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] cố gắng tập trung suy nghĩ màt mày trắng bệch, lẩm bẩm: "Liên quan đến Hứa Hằng trong vài tháng qua... em chỉ nhớ mình đã đi hai buổi offline của ảnh, còn mua rất nhiều hàng lưu niệm và sản phẩm do ảnh làm đại diện..."
"À đúng rồi!" Cô bỗng nhớ ra điều gì, đập tay vào trán nói: "Chị ơi, em mới nhớ ra, nửa năm trước studio của Hứa Hằng có gửi cho em một món quà."
"Họ nói là vì em có cấp bậc rất cao trong siêu thoại (forum fan), là fan lâu năm, lại còn tham gia quản lý nhóm nên nhân dịp kỷ niệm ba năm debut của Hứa Hằng, muốn gửi chút quà cảm ơn."
Cô cắn môi, vẻ mặt đau khổ: "Chị ơi, có khi nào là do món quà đó không?"
"Quà gì? Lấy ra cho chị xem." Lương An Vãn nhíu mày.
[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] đứng dậy rời khỏi màn hình, đi khập khiễng một vòng trong phòng, rồi lấy ra một chiếc hộp rất tinh xảo, bên ngoài in hình Hứa Hằng.
"Trong hộp là mấy món quà studio gửi đến, có một bức thư tay của Hứa Hằng – nói cảm ơn fan lâu năm đã ủng hộ. Ngoài ra còn có vài tấm bưu thiếp và mấy thẻ bài phiên bản giới hạn..."
[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] vừa lôi đồ ra vừa giơ lên khoe với camera.
Lương An Vãn đưa tay lên môi, nhíu mày: "Em không thấy hoa văn trên đó à?"
[Cô Gái Mãi Là Hằng Tinh] sững người, vô thức nhìn lại màt mờ mịt: "Đây là họa tiết Hứa Hằng thích nhất mà... Em cũng không biết nó vẽ cái gì, nhưng tất cả đồ lưu niệm của Hứa Hằng đều in loại hoa văn này..."