
Đánh giá
0/5
Số Chương
97
Lượt Xem
384
Theo Dõi
0
Trạng Thái
Full
Thể loại
Chương Mới Nhất
nội dung truyện Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư
Thẩm Thanh Trác xuyên vào một quyển tiểu thuyết quyền mưu đầy những tình tiết không tưởng, trở thành sư phụ của một tên bạo quân.
Trong thế giới của sách gốc, nhân vật hắc hóa vốn là một công cụ mỹ lệ nhưng mạnh mẽ và đầy đau thương, đã giết sạch tất cả các nhân vật chính và phụ trong sách. Đế sư yếu ớt cuối cùng cũng bị tên bạo quân này hành hạ, xẻ thịt lột da đến khi chết.
Thời điểm Thẩm Thanh Trác xuyên qua, nguyên chủ vừa tỉnh lại, còn đang trừng phạt tiểu bạo quân, bắt cậu quỳ trên nền tuyết lạnh.
Hệ thống: "Nhiệm vụ của ngươi là ngăn cản nhân vật này hắc hóa, vì vậy ngươi nhất định phải-"
Thẩm Thanh Trác: "Ra tay trước để giành thế chủ động?"
Hệ thống: "..."
Thẩm Thanh Trác: "Chỉ đùa thôi mà, đáng yêu như thế này, ta làm sao nhẫn tâm ra tay được?"
Nói rồi, hắn bước vào giữa trời tuyết, cúi người bế tiểu bạo quân về phòng.
- --
Vì muốn bồi dưỡng tiểu bạo quân thành một quân vương tam quan đoan chính, Thẩm Thanh Trác dạy hắn đọc sách, tập viết, dạy cả binh pháp mưu lược, và đế vương thuật.
Còn về chuyện đoạt vị hay soán vị, tất cả đều do Thẩm Thanh Trác tự tay làm, cho đến khi chính tay mình đưa hắn lên ngôi cửu ngũ chí tôn.
Ngay đêm đăng cơ đại điển, tân đế quỳ một chân xuống đất, thành kính hôn lên đầu ngón tay của đế sư, ngón tay trắng ngọc ửng hồng. Hắn dùng thân thể cao lớn, nóng bỏng của mình ép sát, ôm lấy người kia, buộc hắn phải nằm dưới bộ long bào lạnh lẽo nhưng đầy uy nghiêm.
"Thiên hạ này đều thuộc về ta, nhưng ta... chỉ thuộc về tiên sinh."
- --
Bạo quân không ngừng biến đổi, giết người như ngóe, hễ ai chạm vào nghịch lân của hắn đều có kết cục cực kỳ thảm khốc.
Chỉ có bệnh mỹ nhân trong hoàng cung - đế sư, chỉ cần một câu nói nhẹ nhàng đã khiến ánh mắt đế vương nhuốm màu máu dần dịu lại.
Tiêu Thận: "Tiên sinh gả cho ta, cùng ta chung hưởng giang sơn vạn dặm của Đại Ung, cùng ta dựng nên một thời đại thịnh thế."
Thẩm Thanh Trác: "Tiên sinh không muốn trở thành yêu phi làm họa quốc ương dân trong bút mực sử quan."
Tiêu Thận: "Vậy, tiên sinh cưới ta được không?"
Thẩm Thanh Trác: "..."
"Ta là sói ác, cũng là chó điên, ta cam nguyện tự đeo vòng cổ và gông xiềng, mà sợi dây ấy phải nằm trong tay tiên sinh. Vậy nên, tiên sinh tuyệt đối đừng bao giờ buông tay."
- --
Người đẹp lòng dạ ác độc bao che cho con (đế sư thụ) x nãi lang song tu hắc tâm sen (bạo quân công)
1. Cốt truyện không tưởng, có tham khảo bối cảnh Minh triều, một phần được hư cấu, khéo léo từ chối kiểm chứng lịch sử.
2. Không phải chính văn phong cổ, hành văn kiểu học sinh tiểu học, câu từ lưu loát, không ảnh hưởng đến việc đọc.
3. Thuộc thể loại tình cảm, giới hạn theo trí tưởng tượng của tác giả. Truyện chỉ mang tính giải trí, không quá chú trọng đến quyền mưu sâu sắc. Phần đầu xoay quanh việc nuôi dưỡng, đào tạo nhân vật và các tranh đấu quyền lực, về sau khi công (từ nhiều khía cạnh) lớn lên thì bắt đầu chuyện tình yêu, đảm bảo đây sẽ là truyện điềm văn.
4. Weibo của tác giả: @Trường Dã Mạn Mạn, có phúc lợi bất ngờ ~
- --
Nội dung nhãn mác: Niên hạ, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, xuyên sách.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thẩm Thanh Trác, Tiêu Thận ┃ Vai phụ: Xem tiếp bản (đốc chủ mỗi ngày đều tưởng phạm thượng) ┃
Một câu tóm tắt: Chỉ có đế sư thật tuyệt sắc.
Dàn ý: Bất luận trong hoàn cảnh nào, cũng phải tin tưởng vào ánh sáng.
Trong thế giới của sách gốc, nhân vật hắc hóa vốn là một công cụ mỹ lệ nhưng mạnh mẽ và đầy đau thương, đã giết sạch tất cả các nhân vật chính và phụ trong sách. Đế sư yếu ớt cuối cùng cũng bị tên bạo quân này hành hạ, xẻ thịt lột da đến khi chết.
Thời điểm Thẩm Thanh Trác xuyên qua, nguyên chủ vừa tỉnh lại, còn đang trừng phạt tiểu bạo quân, bắt cậu quỳ trên nền tuyết lạnh.
Hệ thống: "Nhiệm vụ của ngươi là ngăn cản nhân vật này hắc hóa, vì vậy ngươi nhất định phải-"
Thẩm Thanh Trác: "Ra tay trước để giành thế chủ động?"
Hệ thống: "..."
Thẩm Thanh Trác: "Chỉ đùa thôi mà, đáng yêu như thế này, ta làm sao nhẫn tâm ra tay được?"
Nói rồi, hắn bước vào giữa trời tuyết, cúi người bế tiểu bạo quân về phòng.
- --
Vì muốn bồi dưỡng tiểu bạo quân thành một quân vương tam quan đoan chính, Thẩm Thanh Trác dạy hắn đọc sách, tập viết, dạy cả binh pháp mưu lược, và đế vương thuật.
Còn về chuyện đoạt vị hay soán vị, tất cả đều do Thẩm Thanh Trác tự tay làm, cho đến khi chính tay mình đưa hắn lên ngôi cửu ngũ chí tôn.
Ngay đêm đăng cơ đại điển, tân đế quỳ một chân xuống đất, thành kính hôn lên đầu ngón tay của đế sư, ngón tay trắng ngọc ửng hồng. Hắn dùng thân thể cao lớn, nóng bỏng của mình ép sát, ôm lấy người kia, buộc hắn phải nằm dưới bộ long bào lạnh lẽo nhưng đầy uy nghiêm.
"Thiên hạ này đều thuộc về ta, nhưng ta... chỉ thuộc về tiên sinh."
- --
Bạo quân không ngừng biến đổi, giết người như ngóe, hễ ai chạm vào nghịch lân của hắn đều có kết cục cực kỳ thảm khốc.
Chỉ có bệnh mỹ nhân trong hoàng cung - đế sư, chỉ cần một câu nói nhẹ nhàng đã khiến ánh mắt đế vương nhuốm màu máu dần dịu lại.
Tiêu Thận: "Tiên sinh gả cho ta, cùng ta chung hưởng giang sơn vạn dặm của Đại Ung, cùng ta dựng nên một thời đại thịnh thế."
Thẩm Thanh Trác: "Tiên sinh không muốn trở thành yêu phi làm họa quốc ương dân trong bút mực sử quan."
Tiêu Thận: "Vậy, tiên sinh cưới ta được không?"
Thẩm Thanh Trác: "..."
"Ta là sói ác, cũng là chó điên, ta cam nguyện tự đeo vòng cổ và gông xiềng, mà sợi dây ấy phải nằm trong tay tiên sinh. Vậy nên, tiên sinh tuyệt đối đừng bao giờ buông tay."
- --
Người đẹp lòng dạ ác độc bao che cho con (đế sư thụ) x nãi lang song tu hắc tâm sen (bạo quân công)
1. Cốt truyện không tưởng, có tham khảo bối cảnh Minh triều, một phần được hư cấu, khéo léo từ chối kiểm chứng lịch sử.
2. Không phải chính văn phong cổ, hành văn kiểu học sinh tiểu học, câu từ lưu loát, không ảnh hưởng đến việc đọc.
3. Thuộc thể loại tình cảm, giới hạn theo trí tưởng tượng của tác giả. Truyện chỉ mang tính giải trí, không quá chú trọng đến quyền mưu sâu sắc. Phần đầu xoay quanh việc nuôi dưỡng, đào tạo nhân vật và các tranh đấu quyền lực, về sau khi công (từ nhiều khía cạnh) lớn lên thì bắt đầu chuyện tình yêu, đảm bảo đây sẽ là truyện điềm văn.
4. Weibo của tác giả: @Trường Dã Mạn Mạn, có phúc lợi bất ngờ ~
- --
Nội dung nhãn mác: Niên hạ, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, xuyên sách.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thẩm Thanh Trác, Tiêu Thận ┃ Vai phụ: Xem tiếp bản (đốc chủ mỗi ngày đều tưởng phạm thượng) ┃
Một câu tóm tắt: Chỉ có đế sư thật tuyệt sắc.
Dàn ý: Bất luận trong hoàn cảnh nào, cũng phải tin tưởng vào ánh sáng.
Danh sách chương truyện Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư
- Chương 1: Bắt đầu tức là địa ngục
- Chương 2: Nửa đêm kinh hồn
- Chương 3: Ơn là ơn, hận là hận
- Chương 4: Bổn công tử sẽ giáo dục
- Chương 5: Giảm bớt đau đớn trong tương lai
- Chương 6: Ta là tiên sinh của ngươi
- Chương 7: Cần thông báo lại
- Chương 8: Chim cò kêu vang, tại vùng đất bên sông
- Chương 9: Triều kiến
- Chương 10: Tiên sinh không vứt bỏ ngươi
- Chương 11: Tiên sinh... Cứu ta!
- Chương 12: Phúc như biển Đông, thọ như núi Nam
- Chương 13: Quỳ, haizz
- Chương 14: Đời người lúc đắc chí, hãy cứ vui
- Chương 15: Đầu trâu mặt ngựa, rục rà rục rịch
- Chương 16: Tối nào cũng thích tiên sinh
- Chương 17: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau lưng
- Chương 18: Ngươi vẫn còn rất nhỏ
- Chương 19: Không thể thiếu người
- Chương 20: Thân thể so với miệng đáng tin hơn
- Chương 21: Rút củ cải mang theo bùn
- Chương 22: Đồ đại không khỏi sư
- Chương 23: Cướp đoạt trắng trợn
- Chương 24: Hồn mộng không hay, xuân đã qua
- Chương 25: Dụng tâm giáo dục
- Chương 26: Xoa bóp gan bàn chân cho tiên sinh
- Chương 27: Hắn muốn cả ngày lẫn đêm
- Chương 28: Yếm đỏ thẳm uyên ương
- Chương 29: Tâm sự thiếu niên như gió
- Chương 30: Trấn phủ đại nhân thăng quan
- Chương 31: Tiên sinh đẹp quá!
- Chương 32: Mạo phạm trước mặt mọi người
- Chương 33: Dẫn rắn ra hang
- Chương 34: Ngậm trong miệng sợ tan
- Chương 35: Giấu chó trong phòng kín
- Chương 36: Âm thầm thăm dò Túy Hương Phường
- Chương 37: Đúng là thiên đạo luân hồi
- Chương 38: Bắt gian tại trận
- Chương 39: Tiên sinh nhà ta
- Chương 40: Mặc ngươi xử trí
- Chương 41: Học tập theo tiên sinh
- Chương 42: Tiên sinh, thả ra!
- Chương 43: Cắn miệng
- Chương 44: Hoa mai nở ba lần
- Chương 45: Bị tiên sinh đánh vào bàn tay
- Chương 46: Một cước đạp ngã
- Chương 47: Nếu muốn người khác không biết
- Chương 48: Nhét vô gầm giường
- Chương 49: Bảo vệ tiên sinh
- Chương 50: Nhẫn nữ báo trước
- Chương 51: Chim lớn theo người
- Chương 52: Lấy chim lớn ra khỏi lồng hấp
- Chương 53: Thân lâm kỳ cảnh
- Chương 54: Thiên kim vạn kim khó câu
- Chương 55: Ôm thật chặt thiếu niên
- Chương 56: Kết tội Thái tử điện hạ
- Chương 57: Ngươi hầu hạ ta?
- Chương 58: Tiên sinh luôn ở phía sau ngươi
- Chương 59: Tấn vương ban sư hồi triều
- Chương 60: Trễ rồi, tiên sinh không đi
- Chương 61: Càng ngày càng lớn
- Chương 62: Khoảng cách với trưởng thành còn rất lớn
- Chương 63: Quỷ áp giường
- Chương 64: Hồng Môn yến
- Chương 65: Đêm không thể chợp mắt
- Chương 66: Tiên sinh giúp ta
- Chương 67: Tiên sinh cùng ngươi
- Chương 68: Tự giáo dục
- Chương 69: Vật tân niên
- Chương 70: Gió bão trước đêm
- Chương 71: Trò hay mở màn
- Chương 72: Củng cố ngôi vua
- Chương 73: Tân đế đăng cơ
- Chương 74: Ta muốn, tiên sinh
- Chương 75: Muốn hôn hôn tiên sinh
- Chương 76: Đại nghịch bất đạo
- Chương 77: Đừng, ta đau
- Chương 78: Quy ước ba điều
- Chương 79: Yêu tiên sinh nhất
- Chương 80: Đánh dấu
- Chương 81: Cho hắn rơi xuống vực sâu của sự độc ác
- Chương 82: Tiên sinh, nhớ ta à?
- Chương 83: Tất cả đối diện
- Chương 84: Tiên sinh yêu kiều
- Chương 85: Sinh cùng chăn, chết chung huyệt
- Chương 86: Giấu vào trong lòng
- Chương 87: Đại nghịch bất đạo
- Chương 88: Phạm Thượng
- Chương 89: Cưng chiều quá mức
- Chương 90: Điên
- Chương 91: Bị tóm
- Chương 92: Dạy dỗ tiên sinh
- Chương 93: Tiên sinh hồi cung
- Chương 94: Nói cho ngươi nghe
- Chương 95: Lúc nào ngươi đi
- Chương 96: Thân khanh, ái khanh
- Chương 97: Yêu ngươi [Hoàn chính văn]