
Đánh giá
0/5
Số Chương
123
Lượt Xem
1596
Theo Dõi
0
Trạng Thái
Đang ra
Thể loại
Chương Mới Nhất
nội dung truyện Pháo Hôi Ác Độc Không Muốn Sống Nữa/Vai Lót Đường Độc Ác Không Muốn Sống Nữa
Hán Việt: Ác độc pháo hôi tha bất tưởng hoạt liễu
Tác giả: Quan Mộc
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, OE, Tình cảm, H văn, Quyền đấu, Xuyên thư, Song tính, Cung đình hầu tước, Thiên chi kiêu tử, Pháo hôi, 1vs1.
Thụ tàn tật điên điên không có dục vọng sống x Công còn điên hơn thụ, Chó điên x Chủ điên
Giới thiệu
Sau khi Dung Ngọc tự sát thì xuyên đến một quyển đam mỹ np cổ đại, trở thành thiếu gia ác độc tàn tật cùng tên cùng họ trong truyện.
Nhị ca Dung Nguyệt cùng cha khác mẹ với y là đối tượng thường bị so sánh cùng.
Dung Nguyệt dung mạo như tiên, tâm địa Bồ Tát, gọi bè dẫn bạn, cưỡi ngựa dạo phố, là thiếu niên khí phách.
Dung Ngọc chân tàn thể nhược, tính cách vặn vẹo. Suốt ngày ru rú trong nhà, tối tăm bất định.
Dung Nguyệt là vai chính thụ văn đoàn sủng. Thái Tử đương triều, hoàng tử, tiểu tướng quân, thậm chí tân hoàng tương lai đều là công của hắn ta.
Dung Ngọc là pháo hôi ác độc, kết cục sẽ bị hoàng đế trẻ tuổi khoét đi đôi mắt và xẻo xương đầu gối, nhận hết tra tấn, sống sờ sờ bị ngựa kéo đến chết.
Lúc y xuyên qua là khi thiếu gia độc ác đang đè tân hoàng tương lai - hiện đang mai danh ẩn tích làm hạ nhân trong Dung phủ trên nền tuyết dạy dỗ cực kỳ hung bạo.
Vì mạng sống, Dung Ngọc hẳn là nên...
Không có chuyện đó đâu.
Đôi môi đỏ của Dung Ngọc môi hơi cong, cầm roi quất công chính thật nặng tay.
Ngại quá, y cũng không muốn sống.
Tác giả: Quan Mộc
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, OE, Tình cảm, H văn, Quyền đấu, Xuyên thư, Song tính, Cung đình hầu tước, Thiên chi kiêu tử, Pháo hôi, 1vs1.
Thụ tàn tật điên điên không có dục vọng sống x Công còn điên hơn thụ, Chó điên x Chủ điên
Giới thiệu
Sau khi Dung Ngọc tự sát thì xuyên đến một quyển đam mỹ np cổ đại, trở thành thiếu gia ác độc tàn tật cùng tên cùng họ trong truyện.
Nhị ca Dung Nguyệt cùng cha khác mẹ với y là đối tượng thường bị so sánh cùng.
Dung Nguyệt dung mạo như tiên, tâm địa Bồ Tát, gọi bè dẫn bạn, cưỡi ngựa dạo phố, là thiếu niên khí phách.
Dung Ngọc chân tàn thể nhược, tính cách vặn vẹo. Suốt ngày ru rú trong nhà, tối tăm bất định.
Dung Nguyệt là vai chính thụ văn đoàn sủng. Thái Tử đương triều, hoàng tử, tiểu tướng quân, thậm chí tân hoàng tương lai đều là công của hắn ta.
Dung Ngọc là pháo hôi ác độc, kết cục sẽ bị hoàng đế trẻ tuổi khoét đi đôi mắt và xẻo xương đầu gối, nhận hết tra tấn, sống sờ sờ bị ngựa kéo đến chết.
Lúc y xuyên qua là khi thiếu gia độc ác đang đè tân hoàng tương lai - hiện đang mai danh ẩn tích làm hạ nhân trong Dung phủ trên nền tuyết dạy dỗ cực kỳ hung bạo.
Vì mạng sống, Dung Ngọc hẳn là nên...
Không có chuyện đó đâu.
Đôi môi đỏ của Dung Ngọc môi hơi cong, cầm roi quất công chính thật nặng tay.
Ngại quá, y cũng không muốn sống.
Danh sách chương truyện Pháo Hôi Ác Độc Không Muốn Sống Nữa/Vai Lót Đường Độc Ác Không Muốn Sống Nữa
- Chương 1: Xuyên thành pháo hôi ác độc
- Chương 2: Chó ngoan
- Chương 3: Cái này là âm đạo
- Chương 4: Giết ta
- Chương 5: Vậy cứ để ả chết đi
- Chương 6: Tiểu công tử đang động dục trước mặt hắn
- Chương 7: Cha đoán xem
- Chương 8: Đồ mặt dày
- Chương 9: Có trò vui rồi đây
- Chương 10: Công tử nhà ta
- Chương 11: Bỏ cái móng heo nhà ngươi ra khỏi mông ta
- Chương 12: Để phật tổ thanh tẩy linh hồn dơ bẩn của của ngươi
- Chương 13: Nếu ta nghe ngươi mắng y là đồ què lần nữa
- Chương 14: Ra phủ
- Chương 15: Rốt cuộc đâu mới thật sự là ngươi
- Chương 16: Là tâm ngươi thèm khát hay dương vật thèm khát
- Chương 17: Liếm đã không
- Chương 18: Dù đánh chửi hay nhục nhã đều là đang thưởng cho sở đàn
- Chương 19: Công tử muốn giết ta
- Chương 20: Sao ngươi biết ta sẽ mặc người xâu xé
- Chương 21: Năm dài tháng rộng chúng ta cứ từ từ chơi
- Chương 22: Dung ngọc mới ý thức được
- Chương 23: Cũng chỉ là ngọc diện tu la mà thôi
- Chương 24: Tam lang có bằng lòng cưỡi chung một con ngựa với cô không
- Chương 25: Tim đập như đánh trống
- Chương 26: Giữa khoảng trống mênh mông la liệt xác sói
- Chương 27: Chó chỉ biết nghe lời chơi không vui gì hết
- Chương 28: Kêu ngươi nói thì ngươi nói thật à sao lại có thể đĩ đến vậy chứ
- Chương 29: Chỉ uống nước dâm của công tử là ta đã no rồi không khát chút nào
- Chương 30: Yến minh huyên thân là hoàng tử
- Chương 31: Công tử quên rồi sao ta là chó của người đấy thôi
- Chương 32: Chứng minh không phải người bị dục vọng điều khiển
- Chương 33: Chỉ là cậu động lòng với sở đàn mà thôi
- Chương 34: Bồ tát cũng thế nấm độc cũng chẳng sao
- Chương 35: Chẳng ai bình thường mà lại hứng lên khi
- Chương 36: Con ngươi dung nguyệt nở to đôi mắt đầy vẻ hãi hùng
- Chương 37: Chó còn có thời kì động dục cố định
- Chương 38: Nhưng đây mới là món quà ta muốn
- Chương 39: Chó không nghe lời thì phải đeo rọ mõm
- Chương 40: Chừng nào xong chuyện thì dương vật sở đàn cũng phải bị rọ vào nốt
- Chương 41: Lại càng không biết con chó hư này lén tháo rọ mõm
- Chương 42: Người tìm ai ta giết kẻ đó
- Chương 43: Mối tình hoàn mỹ cũng chỉ là một âm mưu đáng sợ
- Chương 44: Thỏa mãn dục vọng dĩ hạ phạm thượng của ta
- Chương 45: Một năm rồi không gặp
- Chương 46: Nếu có ngày bị ta đuổi cổ
- Chương 47: Em dám chết ta dám cưỡng hiếp thi thể em
- Chương 48: Vậy nghĩa là công tử có thể sinh con cho ta
- Chương 49: Nếu con thích nam thì cũng phải tìm ai ngoan ngoãn nghe lời
- Chương 50: Ánh nến chập chờn phản chiếu trong đôi mắt dung ngọc
- Chương 51: Phải có thần tiên túy mới gọi là sướng như tiên
- Chương 52: Chiếc lưỡi dài bỏng rẫy như một con rắn mềm mại
- Chương 53: Sở đàn chớp mắt
- Chương 54: Cậu chắc chắn sẽ không để bản thân dính vào thứ bẩn thỉu này
- Chương 55: Tiểu thiếu gia kiêu ngạo của hắn
- Chương 56: Công tử hãy rủ lòng thương ta một chút được không
- Chương 57: Chỉ người giữ ấn thiên tử mới được cao xanh thừa nhận
- Chương 58: Đừng cảm ơn ta dung ngọc hãy yêu ta
- Chương 59: Chỉ có động vật mới cắn cổ thú cái trong lúc giao phối
- Chương 60: Quotnhân của kiếp trước quả của kiếp nàyquot
- Chương 61: Vậy nghĩa là họ có thế tử phi rồi đúng không
- Chương 62: Mưa sẽ rửa trôi dấu chân em
- Chương 63: Dung ngọc chúc em năm nào cũng được bình an
- Chương 64: Huynh nghĩ cô nhóc đó có bị điên không
- Chương 65: Đại nhân dám hỏi ngài một câu
- Chương 66: Tại ta vô dụng
- Chương 67: Thưa thế tử đã muộn quá rồi
- Chương 68: Cuối cùng dung ngọc cũng thấy sợ
- Chương 69: Có lẽ sự bình thản ngoài mặt của công tử không phải bình thản thực sự
- Chương 70: Có phải vì cậu bệnh nên xứng đáng bị vứt bỏ thêm một lần nữa
- Chương 71: Ngươi có chữa được chân cho em ấy không
- Chương 72: Những con người ở dương châu đã được diện kiến
- Chương 73: Sau này ngươi sẽ là chó hoang
- Chương 74: Chó hư không có lương tâm chỉ có một bụng đầy ý xấu
- Chương 75: Hay cứ thẳng tay chôn thuốc nổ quanh bốn góc của phủ công chúa
- Chương 76: Suốt bốn năm nay ngày nào cũng thế
- Chương 77: Thì ra câu hỏi vừa rồi của dung ngọc không phải để thử
- Chương 78: Phủ công chúa nổ rồi
- Chương 79: Cảm giác nhục nhã và bực bội khó tả
- Chương 80: Ly hối là người gần gũi nhất nhất với ta
- Chương 81: Cậu không phải kiểu người sống phụ thuộc
- Chương 82: Kẻ thù của kẻ thù là bạn cậu thấy đúng không
- Chương 83: Trời không ra trời nước không ra nướcquot
- Chương 84: Mãnh liệt như giọt nước rơi vào giữa chảo dầu đang sôi
- Chương 85: Đôi mắt hoa đào diễm lệ đã hoàn toàn đánh mất tiêu cự
- Chương 86: Kể từ ngày ấy hắn đắm chìm trong đôi mắt cậu
- Chương 87: Hắn giam lỏng họ nhưng chỉ vì một mục đích là xem họ giao cấu
- Chương 88: Vậy thì trẫm sẽ cho con đảm nhận chức khâm sai
- Chương 89: Nó nghĩ nó nghe được cả tiếng khóc gào trong tim cậu
- Chương 90: Sao lúc nói chuyện với kẻ khác thì em cười vui lắmquot
- Chương 91: Cứ như thể ở một chiều không gian nào đó
- Chương 92: Hắn quá yêu dung ngọc yêu tới mức dường như hắn đã từng đánh mất cậu
- Chương 93: Ta thấy hình như ngươi không bị thương ở bụngquot
- Chương 94: Người chị đang bụng mang dạ chửa
- Chương 95: Cậu có cảm giác kiêu hãnh đứng trên muôn người
- Chương 96: Thái tử đích thân đến dương châu để giải quyết thiên taiquot
- Chương 97: Mạng ta như bèo trôi nước chảy không nên nhắc tới làm gì
- Chương 98: Thiên tử phạm pháp xử tội như dân thường
- Chương 99: Hay chẳng cần chữa chân cho dung ngọc nữa
- Chương 100: Ngọc nhi ngoan gọi phu quân đi rồi ta sẽ để em bắn xin em
- Chương 101: Ngọc nhi em tiểu lên người ta một lần ta cũng nên
- Chương 102: Dù đã mệt đến mức chẳng thể cầm chắc ngọn roi
- Chương 103: Quotngươi là cún con duy nhất ta nuôi ta thích nhấtquot
- Chương 104: Đợi ta quay lại nguyện lấy non sông làm sính lễ
- Chương 105: Nếu mai kia hắn sống sót quay về
- Chương 106: Nếu biết hắn ở đâu thì ngươi đi mà bảo với hắn
- Chương 107: Nhị ca ca nhớ nhé lần tiếp theo sẽ không chỉ là một cánh tay đâu
- Chương 108: Xẻo thịt đầu gối y móc mắt y
- Chương 109: Quotphụ thân đề cao ta quáquot
- Chương 110: Ngọc nhi thương mến lâu ngày xa cách lòng nhung nhớ khôn nguôi
- Chương 111: Nay nhị ca ca đã thành bề tôi thân tín của chúa thượng
- Chương 112: Ta không xứng được ăn cơm ở chỗ phụ thân
- Chương 113: Đường đường là thị lang bộ lễ mà
- Chương 114: Cậu không phải diễn viên duy nhất tham gia vở kịch lần này
- Chương 115: Chủ nhân đã nói phải giúp người trừ bỏ cố việt trạch
- Chương 116: Từng roi dội thẳng vào nhát chém kia
- Chương 117: Vệ kinh đàn không sợ hiểm nguy hắn chỉ sợ
- Chương 118: Ngươi giết việt trạch phải không ngươi giết đệ ấy phải không
- Chương 119: Trấn viễn tướng quân vừa bình tây hạ chưa được bao lâu
- Chương 120: Tiếu ngữ đàn lang kim dạ sa trù chẩm điếm lương
- Chương 121: Phong ngụy kinh đàn làm hoài nam vương
- Chương 122: Vệ kinh đàn cúi xuống nâng một chân dung ngọc
- Chương 123: Nhưng ánh nhìn mà hắn dành cho dung ngọc