Long Tế Chí Tôn
Chương 21: Người quan trọng nhất
Tô Hải đã sớm tung tin muốn dâng một món quà lớn cho bà Tô, điều này không khỏi làm cho mọi người mong ngóng.
Trong tay Tô Hải nâng một cái hộp đi đến chính giữa sảnh lớn, lạy bà Tô một cái rồi nói: “Bà nội, Tiểu Hải chúc bà thọ cao hơn trời, phúc sâu hơn biển ạ!”
Một lời chúc đúng quy củ, không có ý gì mới.
Nhưng với bà Tô thì nghe vừa tai hơn bất cứ thứ gì, bà ta cười đến mức những vết nhăn trên mặt cũng giãn ra.
“Ồ, mọi người mau nhìn hộp trên tay của Tô Hải đi, có phải là hộp ngọc không?”
“Đúng thật là hộp ngọc.” Mọi người dồn dập hô lên ngạc nhiên.
Hộp ngọc trong tay Tô Hải không lớn, cả hộp là một màu trắng lóng lánh nuột nà, vừa nhìn đã biết chính là ngọc trắng quý giá được đánh bóng.
Món quà này đúng là quá xa xỉ, ngay cả hộp cũng là ngọc thạch đánh bóng, thế thì đồ được đặt trong hộp phải quý giá thế nào đây!
Mọi người ở đây chỉ có thể lần lượt đoán xem món quà trong hộp là gì.
Nhìn phản ứng của mọi người, Tô Hải vô cùng hài lòng, hiệu quả anh ta muốn chính là như thế này.
Anh ta vỗ tay độp một cái, nói: “Tắt hết đèn đi!”
Vừa dứt lời, phòng khách vốn đang đèn sáng trưng chợt đen kịt, mọi người trong sảnh lớn nhốn nháo cả lên.
“Mọi người bình tĩnh, đừng lo lắng, tiếp theo chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích!”
Nói xong anh ta mở hộp ngọc ra, một chùm ánh sáng lóe ra từ chiếc hộp, trong nháy mắt đã chiếu sáng cả gian phòng.
“Trời ơi, trong… trong hộp này đựng dạ minh châu!”
“Một viên dạ minh châu lớn như thế thì phải tốn bao nhiêu tiền mới mua được đấy!”
“Ít nhất cũng phải hai triệu chứ!?”
“Tốt, quả nhiên là cháu trai ngoan của bà nội, bà nội không uổng công thương cháu.” Tâm trạng của bà Tô vô cùng vui sướng. Một viên dạ minh châu lớn như thế này, tất cả thành phố Tây Xuyên cũng hiếm có.
Tô Hải đúng là có lòng, nếu như vào thời cổ đại, viên dạ minh châu này sẽ là vật báu vô giá đó.
Mọi người thích nhất là xem tiết mục người trên thì hiền từ, người dưới thì hiếu thảo, quà tặng của Tô Hải đã nhận được tiếng vỗ tay của tất cả mọi người.
“Phụt!”
Ngay lúc này, Trần Dương lại không nhịn được cười ra tiếng, tiếng cười kia vô cùng nổi bật giữa tràng vỗ tay. Mọi người dồn dập nhìn về phía phát ra tiếng cười, là chỗ Trần Dương.
“Trần Dương, mày cười cái gì?” Lúc này Tô Hải đứng ở bên cạnh nhảy ra, chỉ thẳng vào mũi Trần Dương mà nói.
“Ngại quá, tôi thật sự không nhịn được.” Trần Dương cố gắng không cười ra tiếng, thế nhưng ngay sau đó anh lại cười phá lên: “Xin lỗi… Thật ra là viên dạ minh châu kia của anh là giả…”
Trần Dương từ nhỏ đến lớn đều ở nhà họ Trần, có thứ bảo vật quý hiếm gì mà chưa từng thấy?
Trong từ đường của gia tộc nhà họ Trần có nạm một viên dạ minh châu to bằng nắm tay.
Nhà họ Trần đã bỏ ra ba triệu để mua viên dạ minh châu kia, tuy không đắt thế nhưng cũng phải nhờ không ít mối quan hệ mới mua được.
Dạ minh châu tự nhiên phát ra ánh sáng vô cùng êm dịu, đâu giống viên dạ minh châu này, sáng chói mắt như thế!
Vừa nhìn đã biết là hàng nhân tạo, nếu như xem xét cẩn thận thì có thể nhìn thấy bên trong viên dạ minh châu này loang lổ, không tinh khiết, còn có vài hạt tròn nhìn rất rõ ở bên trong.
Nếu như không nhìn nhầm thì hẳn là keo hóa học đông lại!
“Mày nói láo gì đấy!” Tô Hải gào to lên, gân xanh trên cổ lộ hết ra.
Anh ta hốt hoảng, sở dĩ anh ta chuẩn bị dạ minh châu làm quà vì anh ta chắc chắn rằng không ai nhận ra. Dù sao dạ minh châu là thứ hiếm có như thế, người bình thường cũng khó có cơ hội tiếp xúc với nó.
Nhưng hôm nay Trần Dương vừa nhìn đã nhận ra, làm sao mà anh ta có thể không lo lắng đây.
“Trần Dương, anh đừng nói linh tinh.” Không biết từ khi nào Tô Diệu đã đến bên cạnh Trần Dương, nhẹ nhàng kéo ống tay anh.
Lời này không thể nói lung tung được, ngày vui mừng như thế này mà nói sai thì không chỉ có Tô Hải không bỏ qua cho anh, ngay cả bà Tô cũng sẽ không vui, đến lúc đó sẽ khó hòa giải.
“Tao nói cho mày biết, món quà này tao đã phải bỏ ra giá cao mới mua được, mày chỉ là một thằng ở rể, không có kiến thức tao cũng không trách mày. Hôm nay là đại thọ của bà nội, tao cũng lười tính toán với mày.” Tô Hải cười khẩy một tiếng rồi nói; “Mày nói dạ minh châu của tao là đồ giả, thế thì tao lại muốn nhìn xem, lát nữa mày sẽ tặng bà nội món quà gì!”
Anh ta đang muốn dời sự chú ý của mọi người đi, thật ra anh ta đã sớm nhìn thấy cái hộp cũ nát được Trần Dương cầm trong tay.
Ngay cả hộp cũng là đồ cũ nát thì bên trong có thể đựng được thứ gì tốt? Tám phần mười là thứ hàng rách rưới mua ở quầy hàng vỉa hè!
Trần Dương không nói gì mà chỉ âm thầm nhịn cười.
Đường Tĩnh ở bên cạnh tức đến quay cuồng, sao cái thằng này lại không hề có ánh mắt như vậy. Hôm nay là ngày đại thọ bảy mươi tuổi của bà Tô mà, sao nó dám nói linh tinh vào ngày như hôm nay. Lẽ nào nó thật sự muốn tự đẩy mình vào chỗ chết hay sao?
Bà ta không nhịn nổi nữa mà đi tới, chỉ thẳng vào mũi Trần Dương mà mắng: “Nếu cậu còn cười nữa thì cút ra ngoài cho tôi!”
Thấy bố mẹ vợ đã nổi cáu nên Trần Dương cũng không cười nữa, dù sao ngày vui thế này mà bị mắng cũng khó coi.
Thấy Trần Dương không cười nữa thì Tô Hải thầm tiếc rẻ. Cơ hội tốt thế này cơ mà, nếu Trần Dương còn tiếp tục làm loạn thì mình sẽ mượn đề tài để cho nó cút đi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã qua nửa tiếng đồng hồ.
Hầu như quà cáp của tất cả mọi người đều được đưa lên rồi. Tuy nói rằng các món quà sau đó không quý giá như thế nhưng cũng không phải thứ mà người bình thường có thể mua được, không có thứ nào có giá thấp hơn hai trăm nghìn.
Ngoại trừ món đồ sứ tráng men của Lý Thiên Tinh, “dạ minh châu” của Tô Hải thì đôi vòng tay ngọc phỉ thúy của Tô Ngọc cũng khiến người khác vô cùng chú ý.
Đôi vòng tay kia bà Tô đeo lên tay trông vô cùng đẹp, lão thái thái thích không nỡ rời tay, ngay tại chỗ đã nói sau này sẽ đeo đôi vòng tay này không tháo ra nữa.
Tô Ngọc vui vẻ không thôi, quà của mình mà bà nội thích như vậy thì đứa cháu gái là cô ta cũng sẽ có thể diện hơn.
Bà Tô kéo tay Tô Ngọc, nói với mọi người: “Lúc đầu Ngọc Nhi là trưởng tôn nữ nhà chúng tôi, con bé cũng là cháu gái lớn nhất và hiểu chuyện nhất trong nhà họ Tô chúng tôi. Điều khiến tôi phải bận tâm chính là, đến bây giờ mà con bé vẫn chưa có người yêu. Trong số mọi người nếu có ai vừa ý cháu gái của tôi thì cứ đến cầu hôn, chỉ cần là người có nhân phẩm hiền lành, môn đăng hộ đối, thì tôi sẽ không phản đối!”
“Bà nội..” Mặt Tô Ngọc lập tức đỏ lên.
Nhìn khuôn mặt đẹp đẽ của Tô Ngọc, ở đây có không ít khách khứa cũng không nhịn được mà phải nuốt nước miếng, đúng là quá đẹp!
Không thể nghi ngờ gì nữa, làm trưởng tôn nữ của nhà họ Tô, khuôn mặt, dáng người của Tô Ngọc tuyệt đối ở cấp bậc nữ thần.
Mà lúc này Tô Ngọc đang đứng bên cạnh Trần Dương.
Nếu là buổi tiệc tầm thường thì Tô Ngọc căn bản không thể ngồi cũng một bàn với Trần Dương.
Mà nhờ phúc của bữa tiệc mừng thọ này nên chỗ ngồi sắp xếp theo vai vế trong gia tộc, lúc này mới có cảnh tượng bên trái anh là Tô Ngọc, bên phải anh là Tô Diệu.
Nói thật, được kẹp giữa hai vị nữ thần, vẫn rất sướng.
Nhìn vòng tay bà Tô đang đeo, anh hơi gật đầu: “Vòng này không tồi, là loại phỉ thúy thủy tinh.”
Tuy rằng không phải hàng nguyên chất thế nhưng cũng là loại vật liệu không tệ.
Tuy giọng của Trần Dương không lớn nhưng Tô Ngọc vẫn nghe thấy.
Ồ, cái tên ở rể bám váy đàn bà này sao lại biết vòng ngọc này là loại thủy tinh? Điều này làm Tô Ngọc hơi ngạc nhiên.
Bình thường cô ta và Trần Dương là người của hai thế giới.
Trần Dương ở rể nhà họ Tô hai năm mà bản thân cô ta cũng chưa từng nói với anh câu nào.
Ở đây có hơn mấy trăm người, không có ai nhìn ra đôi vòng ngọc kia có chất liệu gì, thế mà Trần Dương nói đúng chỉ trong một câu, điều này làm cô ta khiếp sợ, không nhịn được bèn hỏi: “Sao anh biết vòng tay là loại thủy tinh?”
“À, miếng ngọc thạch này vừa hay tôi từng đọc qua nên vừa nhìn đã nhận ra rồi.” Trần Dương nói như thật.
“Là như thế à.” Tô Ngọc gật đầu.
“Ừm!” Trần Dương hỏi: “Vòng ngọc này phải bỏ ra bao nhiêu tiền để lấy về vậy?”
“Bảy trăm nghìn!” Tô Ngọc trả lời.
Trần Dương lắc đầu, nói: “Đắt rồi, vòng ngọc này đắt nhất cũng chỉ có giá hơn bốn trăm nghìn thôi!”
“Không thể nào, vòng ngọc này tôi mua từ chỗ bạn thân của tôi, bạn tôi nói cái vòng này không thể giảm bớt dù chỉ một xu!” Tô Ngọc nhìn Trần Dương, muốn có một đáp án từ anh!
Danh sách chương
- Chương 1: Phế vật nghèo kiết xác
- Chương 2: Đập xe
- Chương 3: Bàn tán
- Chương 4: Nữ thần
- Chương 5: Công ty giải trí
- Chương 6: Trưởng bối nhà họ Tô
- Chương 7: Nhìn chằm chằm
- Chương 8: Bà Tô
- Chương 9: Khách hàng VIP
- Chương 10: Thiên Không Chi Thành
- Chương 11: Nịnh nọt
- Chương 12: Bách phu trưởng
- Chương 13: Hại chết
- Chương 14: Thẻ Đế vương
- Chương 15: Khách sạn Vương Triều
- Chương 16: Dây chuyền
- Chương 17: Sự thật
- Chương 18: Hủy hợp đồng
- Chương 19: Sinh nhật bà Tô
- Chương 20: Đàm phán
- Chương 21: Người quan trọng nhất
- Chương 22: Ngọc Lão Khanh
- Chương 23: Đồ Thật
- Chương 24: Thế gia đồ Cổ
- Chương 25: Quyết đoán
- Chương 26: Cút ra khỏi nhà họ Tô
- Chương 27: Nỗi đau da thịt
- Chương 28: Dạ minh châu
- Chương 29: Câm miệng
- Chương 30: Nằm mơ
- Chương 31: Đội trưởng
- Chương 32: Giải cứu
- Chương 33: Đền tội
- Chương 34: Nhân tài
- Chương 35: Theo dõi
- Chương 36: Danh sách đen
- Chương 37: Về nhà
- Chương 38: Vả mặt
- Chương 39: Chụp ảnh
- Chương 40: Năm triệu
- Chương 41: Giám định đồ Quý
- Chương 42: Bái sư
- Chương 43: Thất lạc
- Chương 44: Sự thật
- Chương 45: Ghen
- Chương 46: Để cháu thử xem
- Chương 47: Nguyên Thanh Hoa
- Chương 48: Bại lộ
- Chương 49: Bát Cực Băng
- Chương 50: Môn phái
- Chương 51: Phá Chương Đan
- Chương 52: Khoa học kỹ thuật Liệt Dương
- Chương 53: Thừa cơ hãm hại
- Chương 54: Một tỷ
- Chương 55: Chuyện tốt
- Chương 56: Lý Lâm
- Chương 57: Em tin anh
- Chương 58: Bình ổn sóng gió
- Chương 59: Món lợi kếch xù
- Chương 60: Vu oan
- Chương 61: Họp mặt bạn học
- Chương 62: So đo tính toán
- Chương 63: Đảo ngược tình thế
- Chương 64: Tin tức truyền đi
- Chương 65: Thăng liền hai cấp
- Chương 66: Địch Thiên Đông
- Chương 67: Tuyệt vọng
- Chương 68: Đánh nhau
- Chương 69: Cầu xin anh
- Chương 70: Làm khó
- Chương 71: Lão đại xuất hiện
- Chương 72: Nhật Nguyệt Thần Giáo
- Chương 73: Bảo kiếm
- Chương 74: Nhật Nguyệt Thần Điển
- Chương 75: Thành ý
- Chương 76: Toàn bộ thành viên lên tiếng phê phán
- Chương 77: Chuyển nhượng cổ phần
- Chương 78: Âm mưu hãm hại
- Chương 79: Bệnh nặng
- Chương 80: Viện trưởng
- Chương 81: Tham vọng
- Chương 82: Có gan thì đừng đi
- Chương 83: Anh đúng là thần
- Chương 84: Nguy hiểm đến gần
- Chương 85: Đi dạo phố
- Chương 86: Thanh kiếm đồng xanh
- Chương 87: Ép mua ép bán
- Chương 88: Hoa Tịnh Đế
- Chương 89: Âm Dương Sinh Sát Đan
- Chương 90: Bái kiến Đường chủ
- Chương 91: Hiểu lầm
- Chương 92: Lại thấy ánh mặt trời
- Chương 93: Rút tiền
- Chương 94: Xã hội đen
- Chương 95: Trở lại núi Đông Mang
- Chương 96: Thay đổi con tin
- Chương 97: Lần thứ hai vào nhà
- Chương 98: Lễ khai trương
- Chương 99: Luyện chế thuốc giải
- Chương 100: Thích Tần
- Chương 101: Dã ngoại
- Chương 102: Thi đấu
- Chương 103: Cá mập đột kích
- Chương 104: Vẫn còn một con
- Chương 105: Chìm đắm
- Chương 106: Nhật Nguyệt Luân Chuyển
- Chương 107: Lý Thiên Bá
- Chương 108: Tự nguyện sa đọa
- Chương 109: Xảy ra chuyện rồi
- Chương 110: Tôi tin anh ta
- Chương 111: Cố làm ra vẻ
- Chương 112: Bức ảnh
- Chương 113: Thế Nhốt Rồng
- Chương 114: Động bị sập rồi
- Chương 115: Cứu người
- Chương 116: Ông cụ Trần
- Chương 117: Giận sôi máu
- Chương 118: Ba anh em
- Chương 119: Ăn cướp
- Chương 120: Trúng đạn
- Chương 121: Cướp công
- Chương 122: Mày không có tư cách
- Chương 123: Ngọc bội Dương Chi
- Chương 124: Nhận sai
- Chương 125: Hình phạt châm kim
- Chương 126: Chết đi cho tôi
- Chương 127: Toàn tộc tu luyện
- Chương 128: Lại xảy ra mâu thuẫn
- Chương 129: Gia tăng mâu thuẫn
- Chương 130: Bức vua thoái vị
- Chương 131: Lừa bịp tống tiền
- Chương 132: Buồn cười
- Chương 133: Cách chức
- Chương 134: Viên mãn Hậu Thiên
- Chương 135: Phát sóng trực tiếp
- Chương 136: Buổi bán đấu giá
- Chương 137: Ngô Dung
- Chương 138: Buổi đấu giá bắt đầu
- Chương 139: Vòng đấu giá thứ hai
- Chương 140: Đan dược giả hết hạn sử dụng
- Chương 141: Năm tỷ năm trăm triệu
- Chương 142: Bứt phá
- Chương 143: Đừng đưa tới bệnh viện
- Chương 144: Rời khỏi
- Chương 145: Tặng cho cô
- Chương 146: Điều kiện
- Chương 147: Xin anh đấy
- Chương 148: Nội gián
- Chương 149: Đàm Tiểu Long
- Chương 150: Giết gà dọa khỉ
- Chương 351: Bán Bộ Quy Chân
- Chương 352: Sàn đấu
- Chương 353: Đấu với Hướng Võ
- Chương 354: Hỏi tội
- Chương 355: Tô Ngọc rời đi
- Chương 356: Năm người đánh một người
- Chương 357: Trần Dương, em yêu anh
- Chương 358: Thiên Ma Hóa Thân
- Chương 359: Đánh lên Băng Hỏa Đảo
- Chương 360: Tôi là truyền kỳ (Kết phần I)
- Chương 361: Luyện đan thành công
- Chương 362: Lý Lâm vào cửa
- Chương 363: Đại hội Luận Đạo
- Chương 364: Ông tổ võ đạo
- Chương 365: Độ kiếp
- Chương 366: Phá vỡ hư không
- Chương 367: Thành thân
- Chương 368: Động phòng
- Chương 369: Đừng hòng bắt nạt
- Chương 370: Gặp bố vợ
- Chương 371: Đại lục Thần Ma
- Chương 372: Đánh phủ đầu
- Chương 373: Mở lò luyện đan
- Chương 374: Thất Bảo Trai
- Chương 375: Chiếc cánh thứ 9
- Chương 376: Phục Nguyên Đan
- Chương 377: Thay cha ra trận
- Chương 378: Thay cha ra trận 2
- Chương 379: Điên cuồng dùng thuốc
- Chương 380: Kẻ chết tiệt
- Chương 381: Thần niệm chi đao
- Chương 382: Nấm Thất Bảo La Tán
- Chương 383: Thôn Kim Thú Thiết Đầu
- Chương 384: Thu hoạch lớn
- Chương 385: Thiếu Thành chủ Ninh Khang
- Chương 386: Hỏi tội 1
- Chương 387: Hỏi tội 2
- Chương 388: Xông vào phủ Thành chủ
- Chương 389: Giết đệ cầu vinh
- Chương 390: Nam nhi đương sát nhân
- Chương 391: Bóp vỡ
- Chương 392: Phôi kiếm
- Chương 393: Phủ Diêu Quang
- Chương 394: Vô Danh Kiếm Quyết
- Chương 395: 180 đạo kiếm khí
- Chương 396: Dã tâm của nhà họ Bàng
- Chương 397: Uy lực cực mạnh
- Chương 398: Sói Hoàng Trắng
- Chương 399: Chiến đấu
- Chương 400: Tiêu diệt
- Chương 401: Yêu hồn bị rút mất
- Chương 402: Giấy ly hôn
- Chương 403: Đến Thất Bảo Trai lần nữa
- Chương 404: Thiên Đao Vạn Qua
- Chương 405: Thần Binh Giải Trận
- Chương 406: Giết yêu
- Chương 407: Thiên Yêu thức tỉnh
- Chương 408: Thần niệm tăng như vũ bão
- Chương 409: Cơ hội đột phá lên yêu đế
- Chương 410: Tuyển rể lần nữa
- Chương 411: Đánh lén ban đêm
- Chương 412: Giết thú như ngóe
- Chương 413: Giương cung bắn yêu vương
- Chương 414: Bão thú rút
- Chương 415: Tứ yêu đến
- Chương 416: Điều binh khiển tướng
- Chương 417: Thành Vô Úy chật vật
- Chương 418: Chuông trấn yêu
- Chương 419: Tiếng chuông thứ 8
- Chương 420: Thành Vô Úy bị phá
- Chương 421: Bắt đầu cuộc chiến
- Chương 422: Thiên lôi tôi luyện
- Chương 423: Một chọi năm
- Chương 424: Đạo khí cực phẩm
- Chương 425: Tiết lộ thân phận
- Chương 426: Tôi chính là Trần Dương
- Chương 427: Độ kiếp 1
- Chương 428: Độ kiếp 2
- Chương 429: Độ kiếp 3
- Chương 430: Độ kiếp 4
- Chương 431: Đánh giá thực lực
- Chương 432: Hàng triệu nguyên thạch
- Chương 433: Cắt đứt nhân quả
- Chương 434: Đến thành Vô Úy
- Chương 435: Không phân phải trái
- Chương 436: Giáp Hoàng ra tay
- Chương 437: Kẻ thù gặp nhau
- Chương 438: Tức đỏ mắt
- Chương 439: Hồ Duệ chết
- Chương 440: Đến núi Phong Yêu
- Chương 441: Đất cũng không được lãng phí
- Chương 442: Linh hỏa Hồi Thiên
- Chương 443: Tư tưởng bùng nổ
- Chương 444: Sức mạnh cấm kỵ
- Chương 445: Thành công
- Chương 446: Hoàn thiện và hỏi đường
- Chương 447: Sa tặc
- Chương 448: Cường giả không thể mạo phạm
- Chương 449: Thế lực ở khắp mọi nơi
- Chương 450: Cao thủ
- Chương 601: Vơ vét vô hạn
- Chương 602: Cướp
- Chương 603: Thiên Hồ Chín đuôi
- Chương 604: Cắn nuốt chân linh
- Chương 605: Nhân Quả Triền Nhiễu
- Chương 606: Thần nhãn
- Chương 607: Thần Nam ngốc nghếch
- Chương 608: Thành Thánh
- Chương 609: Biệt ly
- Chương 610: Cướp vũ trụ
- Chương 611: Thu phục
- Chương 612: Đại chiến 3 tộc
- Chương 613: Tinh vực Bắc Đẩu
- Chương 614: Đạo Cung 3 nghìn khách
- Chương 615: Nền tảng thành Thánh
- Chương 616: Những người thành Thánh
- Chương 617: Tuyệt vọng
- Chương 618: Diệp Thần vào hố đen
- Chương 619: Thành Sáng Thế
- Chương 620: Cuối cùng đã trở lại
- Chương 621: Thổi một hơi đủ chết
- Chương 622: Chú ấy là ông nội con
- Chương 623: Nhà họ Lý
- Chương 624: Tái tạo lại cánh tay
- Chương 625: Lần giảng đạo cuối cùng
- Chương 626: Trở về vũ trụ chủ
- Chương 627: Trời sập
- Chương 628: Bán Vô Thượng
- Chương 629: Vũ trụ chủ tối cao
- Chương 630: Siêu thoát
- Chương 631: Quay lại nghề cũ
- Chương 632: La bàn định giới
- Chương 633: Hỗn Nguyên Kiếm
- Chương 634: Chân Thần không đầu
- Chương 635: Điện Tiên Vương
- Chương 636: Cướp đoạt điên cuồng
- Chương 637: Thành Tiểu Thiên Tôn
- Chương 638: Quay về sao Thiên Xu
- Chương 639: Chân Thần truy đuổi theo chiếc thuyền
- Chương 640: Tạo vật dựa vào hư không
- Chương 641: Lại gần kề với chí cao
- Chương 642: Diệp Thần trở lại
- Chương 643: Thành Đại Thiên Tôn
- Chương 644: Tới Hỗn Độn
- Chương 645: Thuyền dừng lại rồi
- Chương 646: Tìm được Cầu Kiếm
- Chương 647: Người ở trên
- Chương 648: Đêm trước ngày bế quan
- Chương 649: Dương Thần Cảm Ứng Pháp
- Chương 650: Chân Phật
- Chương 651: Đoạt xác
- Chương 652: Đại đạo ngã vi tiên
- Chương 653: Tìm thấy cô
- Chương 654: Chỉ vì cô
- Chương 655: Đạo là vô hạn
- Chương 656: La Ba
- Chương 657: Thế giới bờ bên kia Hỗn Độn
- Chương 658: Rời khỏi cõi niết bàn
- Chương 659: Triệu vực chiêu binh
- Chương 660: Đâu cứ phải là con dòng cháu giống
- Chương 661: Đại chiến vạn tướng
- Chương 662: Cuộc so tài ở đại khu miền Bắc
- Chương 663: Dã tâm của Triệu Vi
- Chương 664: Chỉ là thao tác cơ bản, đừng quá bất ngờ
- Chương 665: Nghịch luyện
- Chương 666: Sát phạt cảnh giới Quy Nhất
- Chương 667: Nghĩa quân trỗi dậy
- Chương 668: Nỗi khổ tâm của Trần Dương
- Chương 669: Chiến đấu với nhà họ Cơ
- Chương 670: Đại quân áp sát
- Chương 671: Không đánh mà thua
- Chương 672: Cuộc chiến Hoàng tộc bắt đầu
- Chương 673: Tranh giành số mệnh
- Chương 674: Linh Lung bảo tháp
- Chương 675: Bắt đầu trận quyết chiến
- Chương 676: Chiến tranh vũ khí
- Chương 677: Trận hỗn chiến bắt đầu
- Chương 678: Thắng sát nút
- Chương 679: Liên quân đại bại
- Chương 680: Thương nghị liên minh
- Chương 681: Không chịu cúi đầu
- Chương 682: Cánh cửa Chúng Diệu
- Chương 683: Liên thủ phòng ngự
- Chương 684: Bao vây Đế Tinh
- Chương 685: Thống khổ hiện hữu
- Chương 686: Uy lực của cảnh giới Siêu Thoát
- Chương 687: Liên thủ tấn công
- Chương 688: Hóng drama
- Chương 689: Khí linh thức tỉnh
- Chương 690: Cơ Hoàng chết
- Chương 691: Khiến tất cả phải hoảng sợ
- Chương 692: Những lời đồn đãi
- Chương 693: Mượn đao giết người
- Chương 694: Khó bề phân biệt
- Chương 695: Tráng sĩ chặt tay*
- Chương 696: 5 vị Hoàng đế thảo phạt Khương vực (Ngũ Hoàng phạt Khương)
- Chương 697: Khai chiến toàn diện
- Chương 698: Quân Khương vực tan tác
- Chương 699: Hoàng giả thi triển thần thông
- Chương 700: Dốc hết át chủ bài
- Chương 701: Huyết oán xuất thế
- Chương 702: Chiến đấu kịch liệt
- Chương 703: Vương Lâm tự phát nổ
- Chương 704: Chia chiến lợi phẩm không đều
- Chương 705: Khương Hoàng thất thủ
- Chương 706: Trên cả Siêu Thoát
- Chương 707: Chiến tranh lại bắt đầu
- Chương 708: Hết sức căng thẳng
- Chương 709: Hỗn chiến loạn chiến
- Chương 710: Huyết tế kiếm thánh
- Chương 711: Quyết chiến kịch liệt
- Chương 712: Hơn hai triệu
- Chương 713: Đại trận Nguyên Từ
- Chương 714: Mỗi người một chưởng
- Chương 715: Một mũi tên trúng hai đích
- Chương 716: Mảnh vỡ ưa thích
- Chương 717: Mượn đường cướp đất
- Chương 718: Binh quý thần tốc
- Chương 719: Ta phải giết ngươi
- Chương 720: Bàn tay phía sau
- Chương 721: Sau trận chiến
- Chương 722: Đột phá Siêu Thoát
- Chương 723: Dồn đến bước đường cùng
- Chương 724: Nhậm Hoàng đen đủi
- Chương 725: Chia rẽ ly gián
- Chương 726: Rơi vào bế tắc
- Chương 727: Đổ vạ
- Chương 728: Bắt đầu đánh rắn dập đầu
- Chương 729: Lại đoạt được mảnh vụn
- Chương 730: Con mồi phụ trợ
- Chương 731: Bán Đạo Vương
- Chương 732: Một quyền một người
- Chương 733: Trên cả Siêu Thoát
- Chương 734: Thiên Cung
- Chương 735: Thuyền tiên Lan Đình
- Chương 736: Bị người đố kỵ
- Chương 737: Quỳ xuống cho ta
- Chương 738: Một bước lên tiên
- Chương 739: Ăn sạch sẽ
- Chương 740: Chợ Quỷ Lan Đình
- Chương 741: Truyền Đạo Các
- Chương 742: Mã Lục xảy ra chuyện
- Chương 743: Đàn áp thẳng tay
- Chương 744: Khâu Lượng bị phế
- Chương 745: Thăng chức thành tuần bếp
- Chương 746: Quý nhân tới
- Chương 747: Nhân cơ hội trút giận
- Chương 748: Trần Dương ra tay
- Chương 749: Đánh chết trong nháy mắt
- Chương 750: Bái kiến thủ lĩnh
- Chương 751: Tinh Tinh Chi Hỏa
- Chương 752: Làm ăn
- Chương 753: Bắt tay
- Chương 754: Trở về bến đỗ
- Chương 755: Bố cục Lan Đình
- Chương 756: Phiền phức đến
- Chương 757: Đến gây chuyện
- Chương 758: Tình thế xoay chuyển
- Chương 759: Đệ tử thân truyền của Viện chủ
- Chương 760: Lũ lượt kéo đến
- Chương 761: IQ áp đảo
- Chương 762
- Chương 763: Kề vai sát cánh
- Chương 764: Thị trường cấp thấp
- Chương 765: Kinh doanh độc quyền
- Chương 766: Chốn cao sang
- Chương 767: Cạnh tranh điên cuồng
- Chương 768: Nói mua là mua
- Chương 769: Đến nhà tính sổ
- Chương 770: Chín kẻ dở hơi
- Chương 771: Đại thọ một trăm triệu tuổi
- Chương 772: Được yêu thích
- Chương 773: Mục tiêu nghìn tỷ
- Chương 774: Đại hội hệ viện
- Chương 775: Chỉ có đẹp trai là bất diệt
- Chương 776: Phân thân tuế nguyệt
- Chương 777: Tuyển thẳng
- Chương 778: Ngưu Ma Chiến Pháp
- Chương 779: Cảnh giới bi tình cực hạn
- Chương 780: Vượt cấp chiến đấu
- Chương 781: Ngang tài ngang sức
- Chương 782: Lực lượng mới xuất hiện
- Chương 783: Đạo méo mó
- Chương 784: Sư bá triệu kiến
- Chương 785: Tiến về Thư Hải
- Chương 786: Thi nhau xuất hiện
- Chương 787: Lợn cuồng cắn hổ
- Chương 788: Thư linh Đạo Hoàng
- Chương 789: Cấp bán Vĩnh Hằng
- Chương 790: Tâm binh khí
- Chương 791: Phát tài
- Chương 792: Giăng lưới lùng sục
- Chương 793: Thiên Kiêu tề tựu
- Chương 794: Tháp Vạn Đạo mở
- Chương 795: Tiểu tặc đừng có chạy
- Chương 796: Áp lực tăng mạnh
- Chương 797: Vẽ rùa
- Chương 798: Đột phá Đạo Vương
- Chương 799: Đạo Vô Nhai chết
- Chương 800: Trấn áp dễ dàng
- Chương 801: Lại lần nữa sắp đặt bàn cờ lớn
- Chương 802: Lên đài sinh tử
- Chương 803: Một quyền đánh bay
- Chương 804: Gió đổi chiều
- Chương 805: Bích Tiêu đi rồi
- Chương 806: Dung hợp chip
- Chương 807: Tông chủ phu nhân
- Chương 808: Ngũ Hành Thần Tông
- Chương 809: Dư luận theo ta
- Chương 810: Bảng vàng Thiên Kiêu
- Chương 811: Từ chối tỏ tình
- Chương 812: Trước cuộc chiến Tự Liệt
- Chương 813: Lại cá cược
- Chương 814: Lên top tìm kiếm
- Chương 815: Không biết
- Chương 816: Bích Tiêu nổi tiếng
- Chương 817: Liên Tấn tự kỷ
- Chương 818: Hãnh diện
- Chương 819: Vẫn là ba chiêu
- Chương 820: Tư cách vô địch
- Chương 821: Chiến ký Thiên Kiêu
- Chương 822: Kẻ đáng thương
- Chương 823: Thi triển thần thông
- Chương 824: Lọt vào top 10
- Chương 825: Một hơi tiên khí
- Chương 826: Đinh Đầu Thất Tiễn
- Chương 827
- Chương 828
- Chương 829
- Chương 830
- Chương 831
- Chương 832
- Chương 833
- Chương 834
- Chương 835
- Chương 836: Hoàn